Trong suốt quãng thời gian học tập tại Trường Cao đẳng Ngoại ngữ và Công nghệ Hà Nội, có lẽ hình ảnh đáng nhớ nhất trong lòng tôi chính là cô giáo Nguyễn Thùy Dương, người giáo viên nhiệt huyết của khoa Ngôn Ngữ Anh . Cô không chỉ là một người thầy tận tụy, mà còn là một người truyền cảm hứng, một người bạn đồng hành cùng tôi trong từng bước trưởng thành. Sự hiện diện của cô trong hành trình này của tôi không chỉ là một ngọn đèn sáng soi đường mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc mỗi khi tôi gặp khó khăn.
Cô Dương có một dáng vẻ dịu dàng và đằm thắm, như biểu tượng của sự đôn hậu và nhân ái. Cứ mỗi lần cô xuất hiện với tà áo dài thanh lịch, tôn lên nét đoan trang, nhã nhặn của một người phụ nữ Việt Nam truyền thống lại khiến lòng tôi lại cảm thấy giáo viên chủ nhiệm của mình thật xinh đẹp . Mái tóc ngang vai mềm mại thường được cô chăm chút gọn gàng, khuôn mặt thanh tú cùng với đôi mắt sâu thẳm luôn ánh lên niềm nhiệt huyết đối với nghề. Những lúc giảng bài, giọng nói trầm ấm của cô như vỗ về, khơi gợi niềm đam mê học tập trong từng sinh viên. Cô luôn mỉm cười nhẹ nhàng, tạo cho chúng tôi cảm giác an toàn và ấm áp, như một người mẹ luôn chăm sóc và yêu thương đàn con nhỏ.
Tuy nhiên, điều làm tôi ngưỡng mộ nhất ở cô không chỉ là vẻ ngoài dịu dàng, mà là tính cách và tấm lòng chân thành của cô với quan niệm sống “ Cho đi là còn mãi “. Cô là hiện thân của một người phụ nữ chuẩn mực “công – dung – ngôn – hạnh.” Từng cử chỉ, từng hành động của cô đều toát lên sự ân cần, chu đáo và cẩn trọng. Cô luôn kiên nhẫn lắng nghe ý kiến của sinh viên của mình, không bao giờ phán xét hay vội vàng đưa ra kết luận. Đối với cô, từng lời chia sẻ của chúng tôi đều đáng được tôn trọng và trân trọng. Những buổi gặp gỡ, trao đổi cùng cô luôn khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm và an yên, bởi cô luôn biết cách khơi dậy tiềm năng trong từng học trò, không chỉ bằng kiến thức mà còn bằng sự động viên tinh thần và niềm tin mãnh liệt vào khả năng của chúng tôi.
Một trong những kỉ niệm đáng nhớ nhất với cô trong tôi chính là cuộc thi Nghiên cứu Khoa học diễn ra vào ngày 14/11 vừa qua. Đó là khoảng thời gian chúng tôi phải đối mặt với áp lực về thời gian, công việc và trách nhiệm. Cô không chỉ đóng vai trò là một người hướng dẫn, mà còn là người bạn đồng hành, sát cánh bên chúng tôi qua từng chặng đường khó khăn. Cô dành hàng giờ liền, không quản ngại những buổi tối muộn, để sửa từng lỗi nhỏ trong bài thi của chúng tôi. Tôi vẫn nhớ rõ đêm hôm ấy, khi thành phố đã chìm vào giấc ngủ, cô và tôi vẫn miệt mài bên màn hình máy tính, chỉnh sửa từng dòng chữ, từng con số để đảm bảo rằng bài thi hoàn hảo nhất có thể. Đã có những lúc tôi mệt mỏi, muốn từ bỏ và thậm chí còn khóc nất lên với cô vì những thất bại của mình nhưng sự kiên trì và lòng nhiệt huyết của cô đã trở thành nguồn động lực mạnh mẽ giúp tôi bước tiếp. Cô không chỉ là một giáo viên mà còn là người truyền cho tôi niềm tin, khích lệ tôi dám đối diện với thử thách và không ngừng phấn đấu để vượt qua chính mình.
Cô Dương không chỉ là một người thầy dạy kiến thức mà còn là người truyền cảm hứng sống, một người phụ nữ của lòng nhân ái và sự tận tâm. Đối với cô, mỗi sinh viên không chỉ là những cái tên trên lớp học, mà là những tâm hồn đang lớn lên, cần được chăm sóc và bồi đắp. Cô tin rằng giáo dục không chỉ dừng lại ở những kiến thức sách vở, mà còn là việc dạy cho học trò cách sống, cách yêu thương và cách vươn lên. Đó là lý do vì sao cô luôn nỗ lực không ngừng, luôn dành thời gian để giúp đỡ từng sinh viên, dù chỉ là những việc nhỏ nhặt nhất.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em muốn gửi tới cô lời cảm ơn sâu sắc nhất. Cô không chỉ là một người thầy, mà còn là người đã khơi dậy trong em niềm đam mê với tri thức, sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm đối diện với những thử thách trong cuộc sống. Cảm ơn cô đã luôn bên cạnh, lắng nghe, chia sẻ và không ngừng khích lệ em trên mỗi chặng đường học tập. Em hứa sẽ không ngừng phấn đấu, sẽ trở thành một người mà cô có thể tự hào. Và em mong rằng, dù thời gian có trôi qua, dù chúng ta có xa cách, thì hình ảnh người cô dịu dàng và tận tụy ấy vẫn mãi mãi là ngọn đèn sáng soi đường cho em trong cuộc đời này.